• English

Tin thị trường

Doanh nhân Võ Quốc Thắng: "Từ Tiger Cup 1998, Calisto 2008 đến Park Hang-seo 2018 là một hành trình tuyệt vời"

"Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn nổi da gà khi nhớ về những cột mốc vinh quang, nước mắt của bóng đá Việt. Trận chung kết lịch sử 1998, chiến thắng 2008 đó, và giờ là 2018 của U23 Việt Nam…". 

Lao Động gửi tới bạn đọc những chia sẻ của ông Võ Quốc Thắng - Chủ tịch Đồng Tâm Long An, nguyên Chủ tịch HĐQT VPF - với tư cách một người bao năm gắn bó, đau đáu cùng bóng đá VN - giờ vẫn ngập tràn cảm xúc trước trận bán kết U23 Châu Á giữa U23 Việt Nam và U23 Qatar.  

"Tôi từng có mặt trên SVĐ Hàng Đẫy, là chứng kiến trận chung kết  lịch sử Tiger Cup 98 giữa ĐT Việt Nam gặp Singapore.

Đấy là thời điểm mà "Thế hệ vàng" của những Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Hữu Thắng… là niềm tự hào của bóng đá nước nhà.

Thế nhưng cái lưng của Sasi Kumar lấy đi nước mắt của hàng triệu NHM trong đêm mưa Hà Nội. Đấy là một trong những khoảnh khắc ám ảnh tôi đến tận bây giờ.

Và trong cái đêm định mệnh ấy, tôi giống như một đứa trẻ lang thang, vô định. 

Giữa đêm Hà Nội buồn, tôi luôn suy nghĩ về trận thua lịch sử đến lặng người. Sự bức xúc kèm theo một ý chí sôi sục, tôi nghĩ mình cần phải làm được điều gì đó cho BĐVN.  

Và từ nước mắt, sự cay đắng sau thất bại ấy đã khiến máu bóng đá trong con người tôi biến thành hành động.Tôi đã đưa Henrique Calisto về Việt Nam.Đó như một sự khởi đầu cho trang sử mới của bóng đá Việt. 

Năm 2008, sau 10 năm kể từ đêm Hà Nội buồn ấy, tôi mới được hưởng trọn vẹn sự hạnh phúc tột cùng khi ĐT Việt Nam lần đầu lên ngôi vô địch Đông Nam Á.

Tôi vẫn nhớ như in từng hình ảnh của đêm Mỹ Đình huyền diệu. Đó là khoảnh khắc mà bất cứ ai cũng có thể khóc. 

Tôi đã cầm lá cờ Tổ quốc trên đầu và chạy cùng ông Calisto với đôi chân không biết mỏi. Chẳng thể diễn tả hết được những cảm xúc ở đỉnh vinh quang ấy. Chỉ có thể nói rằng, tất cả hạnh phúc như vỡ oà.

Lúc đó, tôi có cảm giác những gì sau 10 năm kìm nén của mình được trào dâng.

Lúc đó, tôi lại giống như một đứa trẻ được sống trọn niềm vui với tất cả những điều giá trị nhất của cuộc đời.

Đêm đó, tôi đã theo đoàn xe của những CĐV diễu hành khắp phố phường Hà Nội.

“Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?”.

Cảm hứng tự hào dân tộc đã được thắp lên bằng cả trái tim. Và tôi đã gần như thức trắng đêm cùng ông Calisto trong hạnh phúc  lâng lâng, tột cùng. 

Đến năm 2018, sau những bức xúc, hạnh phúc dâng trào thì tôi đã thấy một niềm tự hào khi chứng kiến lứa cầu thủ U23 Việt Nam làm nên lịch sử ở VCK U23 Châu Á.

Tôi rất thích cách các em thực hiện loạt luân lưu đầy tự tin và bản lĩnh như những chàng trai mang trong mình chất thép. Hy vọng cột mốc 10 năm sẽ khiến lịch sử ghi danh bóng đá Việt.

Khi đã bước vào đến trận bán kết, đó thực sự đã là một niềm tự hào cho dân tộc rồi. Dẫu U23 Việt Nam có dừng bước tại đây thì tất cả chúng ta cũng đã chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử, còn  các cầu thủ cũng trải qua một trận đấu lịch sử của cuộc đời mình.

Và cũng đã vào đến vòng đấu này, mọi đối thủ tôi đều coi như nhau cả.

Tôi có một niềm tin rằng, những cầu thủ của chúng ta sẽ làm nên điều kỳ diệu.

Sẽ lại được hát vang "ca khúc khải hoàn"!

VÕ QUỐC THẮNG

Nguồn Báo lao động


Đăng ký nhận tin
KienlongBank